Thứ Bảy, 28 tháng 8, 2010

Cậu bé thông minh

Ở làng nọ có một cậu bé tên là Lương Thế Vinh thuở mới bảy tuổi đã nổi danh là thần đồng, đọc sách đến đâu nhớ đến đó. Người cha của cậu lấy làm kiêu căng, khi ăn giỗ ăn tiệc thì khoe khoang với hàng xóm:
- Năm mười năm nữa, con tôi thi đậu, bà con sẽ biết tay tôi!

Hay tin ấy, cậu Lương Thế Vinh buồn bã nghĩ mình vô phước gặp người cha thiếu đạo đức. Ông vào nhà lạy mẹ mà thưa rằng:
- Con đi đầu thai ở gia đình khác mẹ đừng buồn.

Mẹ khóc lóc. Lương Thế Vinh giãi bày căn do rồi nói tiếp:
- Nay mai, con đầu thai ở Thiên Bản. Ngày đó, tháng đó, mẹ đến đó tìm con.
Nói xong, ông ngã lăn ra bệnh. Nguyên lúc trước một thầy địa lí Tàu coi thiên văn biết có văn tinh giáng hạ nên tìm đến mà ếm.
Thầy địa lí dò la trong xóm, thấy lũ trẻ đang đùa giỡn. Thầy đào một cái hố, thảy xuống đó một trái bưởi rồi nói:
- Đứa nào đem trái bưởi lên ta sẽ thưởng cho hai quan tiền.

Lương Thế Vinh nói nhỏ với một đứa bé. Đứa này múc nước đổ xuống chặp sau trái bưởi nổi lên. Thầy Tàu hỏi: “Ai dạy mày mưu kế này?” Đứa trẻ chỉ ngay Lương Thế Vinh. Thầy Tàu nhìn ông, có vẻ tức giận lắm. Biết vậy, ông chạy về làng Cao Hương, thầy Tàu cố tình nom theo. Túng chừng Lương Thế Vinh biến thân, ẩn trong cục đá bên đường. Sau khi tìm kiếm, thầy Tàu đề quyết hòn đá nọ, hỏi mua với hàng xóm. Ai nấy nói giả bộ:
- Năm trăm quan tiền mới bán được!

Lúc ấy có người đàn bà đi qua, đạp chân vào hòn đá mà cười:
- Món này quí giá gì mà mua?
Nhờ vậy, ông đầu thai vào người đàn bà nọ. Về nhà thọ thai, người đàn bà sinh ra một đứa bé lạ. Mới lọt lòng ra đứa bé khóc ngày khóc đêm không ai dỗ nín hoặc cho bú được.

Bỗng đâu bà mẹ lúc trước đi ngang qua bồng cho bú thử. Đứa bé lại nín. Bà mẹ ở luôn lại đó, nuôi vú và thuật lại sự tình. Xóm làng không tin.
Vài năm sau, đứa bé biết nói. Nó gọi:
- Má ơi ! Hồi kiếp trước con có chôn mấy quyển sách ở dưới gốc cây chuối. Mẹ về đào lên đem lại đây cho con học

Thiệt đúng như lời! Nhờ mấy quyển sách nọ mà Lương Thế Vinh mở mang trí tuệ, năm hai muơi ba tuổi thi đậu Trạng nguyên.
Ông làm rất mực thanh liêm. Thời giờ rảnh ông tu chỉnh lại mấy bộ kinh Phật cho đúng bổn chính và đặt ra phép tính cửu chương.
Khi ông mất, vua phong làm Thượng đẳng phước thần.
Trả Lời Với Trích Dẫn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Thứ Bảy, 28 tháng 8, 2010

Cậu bé thông minh

Ở làng nọ có một cậu bé tên là Lương Thế Vinh thuở mới bảy tuổi đã nổi danh là thần đồng, đọc sách đến đâu nhớ đến đó. Người cha của cậu lấy làm kiêu căng, khi ăn giỗ ăn tiệc thì khoe khoang với hàng xóm:
- Năm mười năm nữa, con tôi thi đậu, bà con sẽ biết tay tôi!

Hay tin ấy, cậu Lương Thế Vinh buồn bã nghĩ mình vô phước gặp người cha thiếu đạo đức. Ông vào nhà lạy mẹ mà thưa rằng:
- Con đi đầu thai ở gia đình khác mẹ đừng buồn.

Mẹ khóc lóc. Lương Thế Vinh giãi bày căn do rồi nói tiếp:
- Nay mai, con đầu thai ở Thiên Bản. Ngày đó, tháng đó, mẹ đến đó tìm con.
Nói xong, ông ngã lăn ra bệnh. Nguyên lúc trước một thầy địa lí Tàu coi thiên văn biết có văn tinh giáng hạ nên tìm đến mà ếm.
Thầy địa lí dò la trong xóm, thấy lũ trẻ đang đùa giỡn. Thầy đào một cái hố, thảy xuống đó một trái bưởi rồi nói:
- Đứa nào đem trái bưởi lên ta sẽ thưởng cho hai quan tiền.

Lương Thế Vinh nói nhỏ với một đứa bé. Đứa này múc nước đổ xuống chặp sau trái bưởi nổi lên. Thầy Tàu hỏi: “Ai dạy mày mưu kế này?” Đứa trẻ chỉ ngay Lương Thế Vinh. Thầy Tàu nhìn ông, có vẻ tức giận lắm. Biết vậy, ông chạy về làng Cao Hương, thầy Tàu cố tình nom theo. Túng chừng Lương Thế Vinh biến thân, ẩn trong cục đá bên đường. Sau khi tìm kiếm, thầy Tàu đề quyết hòn đá nọ, hỏi mua với hàng xóm. Ai nấy nói giả bộ:
- Năm trăm quan tiền mới bán được!

Lúc ấy có người đàn bà đi qua, đạp chân vào hòn đá mà cười:
- Món này quí giá gì mà mua?
Nhờ vậy, ông đầu thai vào người đàn bà nọ. Về nhà thọ thai, người đàn bà sinh ra một đứa bé lạ. Mới lọt lòng ra đứa bé khóc ngày khóc đêm không ai dỗ nín hoặc cho bú được.

Bỗng đâu bà mẹ lúc trước đi ngang qua bồng cho bú thử. Đứa bé lại nín. Bà mẹ ở luôn lại đó, nuôi vú và thuật lại sự tình. Xóm làng không tin.
Vài năm sau, đứa bé biết nói. Nó gọi:
- Má ơi ! Hồi kiếp trước con có chôn mấy quyển sách ở dưới gốc cây chuối. Mẹ về đào lên đem lại đây cho con học

Thiệt đúng như lời! Nhờ mấy quyển sách nọ mà Lương Thế Vinh mở mang trí tuệ, năm hai muơi ba tuổi thi đậu Trạng nguyên.
Ông làm rất mực thanh liêm. Thời giờ rảnh ông tu chỉnh lại mấy bộ kinh Phật cho đúng bổn chính và đặt ra phép tính cửu chương.
Khi ông mất, vua phong làm Thượng đẳng phước thần.
Trả Lời Với Trích Dẫn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét