Ước gì mình lấy được ta Để cùng buôn bán chợ xa, chợ gần Vui nhất là chợ Đồng Xuân Kẻ buôn, người bán xa gần thảnh thơi… Ơn chàng đã có lòng vì Ngỏ lời phương tiện muốn bề tóc tơ Nhân khi em ở lại nhà Làm nghề canh cửi sớm khuya chuyên cần Vốn riêng được một vài trăm Đem đi buôn bán Đồng Xuân chợ này Buôn hàng vải lụa bấy nay Nhờ trời vốn lãi độ ngày ba trăm. Kéo quân qua cửa Hùng Quan Chim muôn tiếng hát, hoa ngàn hương đưa Kể từ sông Vệ, chợ Gò Ngó vô Thi Phổ thấy đò Dắt Dây Đồng Cát buôn bán sum vầy Ngó vô Lò Thổi thấy cây xùm xòa Từ Sơn một đỗi xa xa Ngó vô Quán Sạn cũng đà nghỉ ngơi Chợ Huyện là chỗ ăn chơi Trong tê Quán Vịt là nơi hữu tình Trà Cầu sao vắng bạn mình Hai hàng chau lụy như bình nước nghiêng. A Man núi ngất tầng cao Ngó về chợ Giã nao nao cam tràng Núi ngăn sao thấy được nàng Nhớ ai mặt võ mày vàng nhớ ai. Ai đâu mà chẳng biết ta Ta ở Xóm Láng, vốn nhà trồng rau Rau thơm, rau húng, rau mùi Thì là, cải cúc, đủ loài hành hoa Mồng tơi, mướp đắng, ớt cà Bí đao đậu ván vốn nhà trồng nên Giúp em quan tám cho bền Mượn người lịch sự gánh lên chợ trời Gánh đi lòng những bồi hồi Mong cho đến chợ còn ngồi nghỉ ngơi! Ai lên Cam Lộ thì lên Sáu phiên một tháng không quên dạ người.
Ai lên chợ Thái buôn chè Để tôi buôn ấm ngồi kề một bên.
Ai lên Đồng Tỉnh, Huê Cầu Đồng Tỉnh bán thuốc, Huê Cầu nhuộm thâm Dù ai đi chợ Thanh Lâm Mua anh một áo vải thâm hạt dền. Ai lên Quán Dốc chợ Giàu Để thương để nhớ để sầu khách vãng lai. Ai ơi! Một tháng sáu phiên Mua bông đi chợ Mới Miên huyện Quỳnh.
Ai về Chợ Giữa, Xóm Dưa, Ruộng nương giúp mẹ, nắng mưa chẳng màng.
Ai về Thạnh Phú, Tân Hương Để mong để nhớ, để thương trong lòng.
Ai về chợ huyện Thanh Vân Hỏi xem cô Tú đánh vần được chưa - Đánh vần năm ngoái năm xưa Năm nay quên hết, nên chưa biết gì!
Ai về chợ Mỹ quê em Mua ổi xá lỵ để mừng bà con Ổi này hương vị rất ngon Anh ơi! Ăn thử hỏi còn đợi chi!
Ai về Chợ Vạn thì về Chợ Vạn có nghề cất rượu nuôi heo
Ai về đừng bảo cầm khăn Có một đồng bạc để dành cưới em Ba hào thời để mua tem Mời hết thiên hạ anh em xa gần Cưới em ăn uống linh đình Sơn Tây, Hà Nội đồn mình lấy ta Một hào anh mua con gà Hào hai đi chợ, hào ba đi tàu Năm xu mua gói thuốc lào Hào tư mua gói chè tầu uống chơi Một hào đong gạo thổi xôi Năm xu mua thịt, còn thời rau sưa Anh ngồi anh tính cũng vừa Cưới em đồng bạc còn thừa một xu. Ai về Hà Tĩnh thì về Mặc lụa chợ Hạ, uống nước chè Hương Sơn.
Ai về Hoằng Hóa mà coi Chợ Quăng một tháng ba mươi phiên chiều.
Ai về nhớ vải Đinh Hòa Nhớ cau Hổ Bái, nhớ cà Đan Nê Nhớ dừa Quảng Hán, Lựu Khê Nhớ cơm chợ Bản, thịt dê Quán Lào. Ai về Nhượng Bạn thì về Gạo nhiều, cá lắm, dễ bề làm ăn.
Ẵm em lên võng mà đưa Để mẹ đi chợ mua dừa về ăn.
Nghèo hèn giữa chợ ai chơi Giàu sang trong núi nhiều người tới thăm.
Em đây ở rẫy ăn còng Còn anh ở chợ ăn ròng mắm nêm.
Thương em như thể dây lang, Dưới rỏng, trên hàng ai dứt đừng cho Anh ơi! chớ liệu đừng lo Dù ai cấm chợ ngăn đò, có em.
Anh Hai anh tính đi mô Tôi đi chợ Tết mua khô cá thiều.
Anh hươu đi chợ ban mai Anh đến Bến Nghé ngồi nhai thịt bò.
Anh ơi! buông áo em ra Để em đi chợ kẻo hoa em tàn.
Anh về ghé chợ mua đinh Đóng xe song mã rước mình cùng đi.
Anh về hái đậu trẩy cà Để em đi chợ kẻo mà lỡ phiên.
Bà còng đi chợ trời mưa Ông sấm ông sét tiễn đưa bà còng. Bà già đi chợ Cầu Đông Bói xem một quẻ lấy chồng lợi chăng? Xem rồi ông mới bói rằng: Lợi thì có lợi, nhưng răng chẳng còn.
Bảng treo tại chợ Mỹ Lồng Chữ đề tên bậu không chồng có con.
Trần Minh Tâm (sưu tầm) |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét