Ngu Cơ thường xuyên đi cùng Hạng Vũ
ra chiến trận, sát cánh cùng Sở Bá vương trong suốt nhiều năm chinh
chiến. Đoạn tiễn biệt giữa hai người trong thành Cai Hạ là một đoạn bi
tráng rất nổi tiếng trong lịch sử Trung Quốc được Sử ký của Tư Mã Thiên nhắc tới.
Hạng Vũ và Lưu Bang
vốn đã giảng hoà ở Hồng Câu để chia đôi thiên hạ. Nhưng sau đó Lưu Bang
bội ước đánh úp Hạng vương khiến Hạng vương phải chạy vào thành Cai Hạ.
Hạng vương đóng quân ở trong thành Cai Hạ, binh ít, lương hết. Quân
Hán và quân chư hầu bổ vây mấy vòng. Đang đêm, Hạng vương thức dậy nghe
quân Hán ở bốn mặt đều hát giọng Sở, Hạng vương kinh hoàng, nói:
- Hán đã lấy được Sở rồi sao? Sao mà người Sở lại đông như thế?
Đêm hôm đó Hạng vương uống rượu trong trướng cùng Ngu Cơ. Hạng vương đau đớn cảm khái làm bài thơ, được đời sau gọi là bài "Cai Hạ ca":
- Lực bạt sơn hề, khí cái thế,
- Thời bất lợi hề, Chuy bất thệ
- Truy bất thệ hề khả nại hà,
- Ngu hề, Ngu hề nại nhược hà.
- Sức nhổ núi, khí trùm đời,
- Ngựa Chuy chùn lại bởi thời không may!
- Ngựa sao chùn lại thế này?
- Nàng Ngu, biết tính sao đây hỡi nàng?
- Hán binh dĩ lược địa,
- Tứ diện Sở ca thanh.
- Trượng phu ý khí tận,
- Khúc Sở vang bốn bề.
- Trượng phu chí lớn cạn,
- Tiện thiếp sống làm chi.
Rồi Ngu Cơ lấy gươm tự vẫn để "tránh làm vướng bận" Hạng Vũ. Hạng
Vương thấy Ngu Cơ chết, khóc chảy nước mắt, tả hữu đều khóc, không ai có
thể ngẩng lên nhìn
Tương truyền nơi máu bà đổ xuống mọc lên một thứ cỏ hễ có rót rượu
gần bên thì cỏ múa lả lướt như Ngu Cơ trong tiệc rượu của Hạng Vũ. Người
ta gọi cỏ ấy là "Ngu mỹ nhân thảo". Lại có thuyết cho rằng hương hồn bà
không tan, hóa thành 2 khóm cỏ trên mộ, ngày đêm cứ quấn quít vào nhau, người ta gọi là Cỏ ngu.
Mối tình của Ngu Cơ và Hạng Vũ được đời sau truyền tụng và ca ngợi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét